CHÀNG KỊCH SỸ

Ta, kịch sỹ giữa tuồng đời hư ảo
Gánh gồng theo những cuộc tử sinh
Từ sơ mộng đến ngàn sau dặm lữ
Vẫn sắm vai trả món nợ ân tình.

Gió vẫn rít ngoài kia rờn rợn
Như hồn ai về giữa bãi tha ma
Có tiếng nấc đâu đây nghèn nghẹn
Hay tuồng đời còn ấm ức xót xa?

Mưa từng đợt xô vào lòng lạnh buốt
Có bao giờ em lạnh giống ta chăng!?
Đời kịch sỹ đau mấy lần em biết?
Chỉ âm thầm với xuân hạ thu đông.

Ta ngồi giữa không gian gầy guộc
Cố soi mình vào mảnh vỡ chiếc gương
Chàng kịch sỹ thấy đời như rạn nứt
Nghe trong lòng chua chát nỗi đau thương.

Rồi vẫn thế, một vở tuồng muôn thuở
Ta chỉ là ta, chàng kịch sỹ cuộc đời
Tàn một kiếp tấm màn nhung khép lại
Và màn hai…kiếp nữa…lại lên ngôi.

Thiên Trúc, Cali, 2014
Hàn Long Ẩn