Ta có căn gác nhỏ
Chứa nỗi buồn mênh mông
Niềm vui thì thoáng chốc
Giữa nhịp sống vô cùng.
Ta có căn gác nhỏ
Không ngôn ngữ hình hài
Không điểm đầu, điểm cuối
Không một cũng chẳng hai.
Ta có căn gác nhỏ
Từ sâu thẳm trái tim
Bước chân người lữ khách
Chắc không dễ kiếm tìm.
Ta có căn gác nhỏ
Đôi khi là chơi vơi
Nằm im nghe nhịp thở
Chỉ mình hiểu mình thôi.
Ta có căn gác nhỏ
Suốt đời làm tri âm
Sẽ không còn ai nữa
Trong khoảng lặng muôn trùng!
Cuối đông, 2013
Hàn Long Ẩn