Tay em lướt trên cung đàn nguyệt cũ
Ru hồn theo những nốt nhạc du dương
Ta lãng tử gánh trăng tìm cổ độ
Bỗng bồi hồi giấc mộng viễn phương
Đêm chùng xuống bởi thanh âm cao vút
Khúc ca nào em hát bởi con tim
Trong nốt nhạc có sợi buồn man mác
Hay đời em vẫn chưa hết nổi chìm?
Ta tự hỏi, phải em là tiên nữ
Xuống trần gian dạo khúc tơ đàn?
Bàn tay ngọc bay mềm như dải lụa
Đôi mắt buồn, ai chết bởi âm vang!?
Thiên Trúc, tháng 1/ 2014